NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 1045

- Tại sao ngươi biết được tên họ của ta? Hơn nữa, trong lúc giặc giã loạn

lạc, thiên hạ đều chạy trốn cả, tại sao ngươi không trốn tránh là cớ chi?

Vương Tiểu Tam đáp:

- Tôi chẳng giấu gì chi tướng gia, Chỉ vì đời tôi kính Quan âm nên khi

hôm tôi chiêm bao thấy người hiện đến mách bảo tôi rằng, kiếp trước tôi là
một tên quân đã giết lầm một người dân mà người dân đó hiện giờ đầu thai
thành tướng gia đấy. Hôm nay là ngày tướng gia đến giết tôi để trả mối thù
kiếp trước, vì vậy tôi không chạy trốn đâu cả. Vậy bây giờ tướng gia ăn
uống no nê rồi, xin hãy giết chết tôi đi để tôi đền cái oan nghiệt ấy và tôi
cũng đầu thai kiếp khác.

Hắc Lợi nghe nói sửng sốt đứng ngơ ngẩn hồi lâu, nghĩ thầm:

- Kiếp trước nó giết ta ư? Nếu vậy thì oan oan tương báo biết đến kiếp

nào cho xong? Huống chi kiếp này ta với hắn vốn không thù không oán chi,
lại ăn uống của nó một bữa no say, nỡ lòng nào giết nó sao?

Hắc Lợi nghĩ rồi nói với Tiểu Tam:

- Kiếp này chúng ta không thù không oán, còn kiếp trước đã qua rồi

không nhắc đến làm chi. Hôm nay ta cảm ơn ngươi cho ta một bữa cơm no
nê không biết lấy chi đền ơn ngươi xứng đáng?

Nói rồi thò tay vào túi lấy một lá cờ nhỏ trao cho Tiểu Tam và dặn.

- Ngươi hãy đem lá cờ này cắm ngay trước cửa, để quân ta trông thấy

không dám vào quấy phá nhà của ngươi, hoặc ngươi lá cây cờ này đi ra
ngoài đường cũng được bình yên vô sự.

Nói rồi từ giã ra đi, Vương Tiểu Tam đến trước bàn Quan âm đốt hương

vái lạy tạ ơn cứu mạng. Từ đó về sau, Vương Tiểu Tam tiếp tục tu hành
không bệnh tật sống trên chín mươi tuổi mới qua đời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.