NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 1075

Nói rồi vung thương nhắm ngay bụng Ngưu Thông đâm tới. Ngưu Thông

cũng đưa đao đón đánh, hai ngựa giao kề, đánh vùi với nhau hơn mười
hiệp, Loan Anh cảm thấy Bức yếu không thể chống cự nổi, liền bỏ chạy.

Ngưu Thông giục ngựa đuổi theo. Loan Anh chờ cho Ngưu Thông theo

sát thò tay vào túi, lấy ra một miếng Thạch nguyên bửu hét to:

- Tặc tử, hãy xem bửu bối của ta đây.

Loan Anh vừa hét, vừa quăng miếng thạch nguyên lên không trung.

Ngưu Thông thất kinh vội né sang một bên, nhưng không tài nào tránh kịp,
Thạch nguyên rơi xuống trúng giữa lưng, Ngưu Thông rú lên tiếng thất
thanh, quay ngựa chạy dông vào rừng.

Loan Anh toan đuổi theo, bỗng thấy bên này Âu Dương Tùng Thiện giục

ngựa xông tới cản đường, hét như sấm nổ:

- Con tiện tỳ, chờ rượt em ta, hãy coi chừng Ngũ Phương Thái Tuế là ta

đây.

Loan Anh thấy đối phương dữ tợn không dám dùng võ lực lập tức lấy

Thạch nguyên bửu ném sang. Âu Dương Tùng Thiện liền lấy búa đỡ văng
ra, không ngờ Thạch nguyên vô cùng lợi hại, đánh văng chiếc búa của
Tùng Thiện ra xa lắc, toàn thân Tùng Thiện bủn rủn, thất kinh quay ngựa
chạy về.

Tông Lương thấy thế nổi giận giục ngựa vung côn xốc tới chặn Loan

Anh đánh tiếp Hai người đánh nhau chừng ba hiệp, Loan Anh cũng giả
thua bỏ chạy.

Tông Lương cười gằn nói:

- Bửu bối của mi đối với ta có nghĩa lý gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.