NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 1202

- Các cháu phải chuẩn bị sẵn sàng, tên Phiên kia lợi hại lắm, chú đánh

không lại, kìa, nó đã theo kịp kia!

Nói chưa dứt lời, Chiêm Đắc Lực đã rượt đến, hắn nhìn Ngưu Cao cười

ngắt nói:

- Kìa, Ngưu Nam man. Sao chưa xuống ngựa chịu trói cho rồi còn chạy

đi đâu?

Không đợi Ngưu Cao đáp, Quan Linh vung đao lướt tới nạt:

- Tên Phiên tặc kia sao dám xấc xược đến thế? Đã có ông đến đây, hãy

coi chừng!

Chiêm Đắc Lực tròn xoe đôi mắt, hỏi:

- Mi là ai dám cả gan đón đường ta?

Quan Linh nói:

- Chớ có khinh thường, ta cho mi biết ta đây là Quan Linh, dòng dõi Võ

An Vương đời Hán, hôm nay mi đã gặp ta đây tức mi đã tới số rồi!

Chiêm Đắc Lực cả giận vung chùy bổ tới, Quan Linh đưa đao đón đánh.

Hai người sức lực tương đương, quần nhau trên ba mươi hiệp, Địch Lôi
đứng ngoài thấy Quan Linh có phần sút hơn, liền vỗ ngựa vung chùy xông
vào trợ chiến, nhưng Chiêm Đắc Lực cũng không hề nao núng, hắn nghiến
răng hét lên một tiếng như sấm nổ sức lực tăng thêm đánh vùi thêm mười
hiệp nữa, Phàn Thành thấy thế muốn xông vào, nhưng Lục Văn Long lại hô
lớn:

- Thôi chư đệ hãy nghỉ hết đi, để anh trị hắn cho.

Hai người vừa lui ra, Lục Văn Long vận sức đâm tới một thương nhanh

như chớp xẹt lưng trời, Chiêm Đắc Lực nhắm thế đỡ không kịp bèn né sang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.