NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 1234

Nhạc Lôi nói:

- Tướng quân có đi xin hãy cẩn thận.

Quan Linh lên ngựa cầm đao dẫn ba ngàn quân, phất cờ nổi trống kéo ra

trước trận, trông thấy tướng Phiên hình dung cổ quái, nước da đen như nhọ
chảo, mặt thỏn, mõm dài và nhọn hoắt, đôi mắt lồ lộ và trắng toát trông như
quỉ Dạ Xoa hiện hình, tại lớn như tai voi, miệng rộng tới mép tai, mũi lớn
một cách dị thường, tóc vàng râu quắn, mới xem qua giống như Thiên Lôi
giáng thế, xem lâu chẳng khác quỉ sứ dưới âm ty.

Quan Linh bước tới nhìn thẳng vào mặt đối phương nạt lớn:

- Tên kia, mi là ai, sao dám ngăn cản binh ta? Hãy nói tên cho mau để ta

lấy đầu mi đem về lập công.

Sơn Sư Đà há nửa chiếc miệng hỏa lò cười ngất lên một hồi rồi đáp:

- Đại Kim Quốc thần võ Đại Nguyên soái Sơn Sư Đà là ta đây, còn mi là

đứa trẻ nít nên "điếc không sợ súng". Ta cho mi biết rằng, Tống triều đang
khi bại hoại, chúa tối tôi gian, chẳng bao lâu nữa cũng phải mất. Ta vâng
lệnh Trời đến thâu đoạt giang san nhà Tống, mi đã không trốn đi để cho
toàn tính mạng, lại còn khờ khạo qua đây xâm lấn bờ cõi ta. Ta thấy miệng
mi còn hôi sữa nên chẳng nỡ giết, mi hãy về kêu người tuổi tác ra đây đánh
với ta, nếu cưỡng lại chớ trách ta sao ỷ lớn.

Quan Linh nổi giận nghiến răng nói:

- Ta đã lấy lời phải trái khuyên ngươi mà ngươi nhất quyết không nghe,

vậy ta phải kết liễu đời ngươi cho rồi!

Nghe nói vậy, Sư Đà vừa vung giản nhắm ngay đầu Quan Linh đánh bổ

xuống. Quan Linh vội múa đao đỡ vọt ra, nhưng Quan Linh cảm thấy sức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.