NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 21

Dứt lời, hắn chạy vào trong nhà lấy ra một quyển sách giải mộng bìa

vàng lật ra từng trang một cho Viên ngoại xem, thì quả nhiên trong ấy nói y
như lời hắn không sai.

Tuy vậy, Vương Minh vẫn nửa tin nửa ngờ, bỗng nghe ngoài cửa có tiếng

la hét om sòm. Viên ngoại biến sắc mặt, giục Vương An chạy ra xem.

Một lát sau Vương An vào thưa:

- Không biết nước lụt ở đâu mà cuốn trôi đồ đạc đến đây nhiều lắm, tiếng

la ồn ào ấy chính là tiếng thiên hạ tranh nhau vớt đồ đấy.

Vương Minh nghe nói vội đi cùng Vương An ra xem thì quả nhiên thấy

nước lụt cuốn trôi không biết bao nhiêu mà kể, ông chắt lưỡi than thở cho
tai trời ách nước đã làm cho bà con lâm cảnh khốn cùng.

Chợt Vương An trông thấy xa xa có vật gì trôi bồng bềnh mà loài chim

Oanh lại bay quấn quýt theo vật ấy hình như để che chở vậy.

Vương An trỏ về phía ấy chỉ cho Viên ngoại xem và bảo:

- Vật kia là gì mà chim Oanh lại bao quanh nhiều đến thế?

Vương Minh cũng lấy làm lạ chăm chú nhìn theo vật ấy, chỉ trong chốc

lát vật ấy trôi giạt vào bờ. Thì ra là một cái chum lớn bên trong có người
đàn bà bồng đứa trẻ.

Than ôi! Thiên hạ lo vớt đồ đạc, túi tham con người không đầy có ai nghĩ

đến việc cứu người!

Vương An chạy đến thì bầy chim Oanh bay mất hết, hắn gọi Viên ngoại

nói lớn:

- Đây chẳng phải là quý nhân là gì, thưa Viên ngoại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.