NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 240

Phu nhân đang đứng trên ải nghe quân về phi báo tin dữ, lòng đau như

cắt nhưng không dám khóc than vì sợ rối lòng quân khó bề phòng thủ.

Phu nhân tỏ ra bình tĩnh, không một chút nao núng truyền lệnh:

- Chúng bay phải cố sức canh giữ ải quan cho nghiêm ngặt, nếu ai trái

lệnh ta chém đầu lập tức.

Quân sĩ dạ ran rồi bà cho gọi hai vợ chồng người vú giữ nhị công tử vào

phòng dặn nhỏ:

- Việc đã khẩn cấp không biết rồi đây ta sống chết ra sao chưa có thể

đoán trước được. Hai ngươi hãy thu góp hết vàng bạc cùng đồ tế nhuyễn ,
bồng con ta lên ngựa chạy ra khỏi ải, lựa chỗ rừng rậm ẩn nấp để nghe
ngóng tin tức. Nếu như ta thắng được giặc thì hai ngươi sẽ trở về thành,
bằng ta có thất thủ bỏ thây giữa trận tiền thì hai ngươi phải bồng con ta đi
cho thật xa, dùng tiền của đó buôn bán làm ăn, nuôi con ta ăn học nên
người. Khi khôn lớn hãy đưa về triều để nối chức của lão gia. Hai ngươi
cũng được chung hưởng phú quý với nó.

Nói đến đây phu nhân thò vào túi lấy cái ấn trao cho vợ chồng người vú

nói:

- Ngươi hãy giữ kỹ hai cái tướng ấn đây, phòng ngày sau dâng cho Thiên

triều để làm tín vật. Ta phó thác chút huyết thống ấy cho hai ngươi, xin hai
ngươi vì tình mà tận tâm với ta chớ nên sơ suất, linh hồn ta dưới suối vàng
sẽ theo phù hộ hai ngươi.

Hai người động lòng rơi lụy, lo thu nhặt vàng bạc rồi bồng công tử lên

ngựa chạy thẳng ra khỏi thành.

Chỉ mấy khắc sau quân lại vào phi báo:

- Quân Phiên đã đến bên thành rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.