NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 709

- Việc đã gấp rồi, mà ta thì vô phương, cần phải treo bảng cầu hiền, nếu

ai có cách nào giải được cái nạn này ta sẽ thưởng ngàn vàng, biết đâu chẳng
có người giúp ta qua khỏi cơn nguy hiểm.

Ngột Truật nghe lời, sai quân treo bảng chiêu mộ hiền tài, bảng treo chưa

được một ngày đã thấy quân vào báo:

- Có một vị Tú tài đến xin ra mắt và hứa sẽ có cách giải thoát ra khỏi

chốn hiểm nguy này.

Ngột Truật mừng rỡ, đích thân ra mời vào mời ngồi lên trên và nói:

- Tôi bị quân Tống vây khốn, không còn đường ra, lương thảo gần hết,

tiên sinh có chước chi hãy xin ra ơn dạy bảo.

Vị Tú tài nói:

- Việc bày binh bố trận thì tôi hoàn toàn không biết, nhưng muốn thoát

khỏi Hoàng Thiên đãng này đối với tôi không khó.

Câu nói của vị Tú tài như gieo vào lòng Ngột Truật một mềm hy vọng vô

biên. Ngót Truật mừng rỡ, nói:

- Nếu tôi được thoát thân về nước, chẳng những tôi kính tặng cho tiên

sinh ngàn vàng mà thôi, việc giàu sang phú quí tôi cũng xin chung hưởng
với tiên sinh.

Vị Tú tài nói:

- Từ đây qua phía Bắc chừng mười dặm nhìn kỹ sẽ thấy một con rạch cũ,

vì bỏ hoang lâu nên bị cỏ mọc bít hết. Chúa công hãy sai quân vét lại, cào
cho sạch cỏ thì có thể đi thẳng đến Kiến Khương ngay.

Ngột Truật cảm tạ ân sâu rồi sai quân đem vàng bạc ra tặng thưởng cho

vì Tú tài, nhưng người ấy không lấy cũng không chịu bày tỏ tên họ, rồi bỏ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.