NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 732

Nói đến đây, Nhạc Nguyên soái kề miệng nói nhỏ với hai người một hồi

rồi nói lớn:

- Chư đệ phải làm theo như lời ta căn dặn thì mới trừ khử được hai tên

giặc ấy.

Ngưu Cao nói:

- Anh em ta ở đây thong thả ung dung tự tại, mắc gì phải lo việc người

cho mệt xác, đệ không đi đâu.

Nhạc Nguyên soái nghiêm sắc mặt nói:

- Chính ta cũng có tư tưởng bất mãn như hiền đệ, song chúng ta đã ăn lộc

của triều đình nhiều rồi, bề nào ta cũng phải làm cho tròn nghĩa vụ kẻ tôi
trung, nếu chúng ta làm lơ trong lúc quốc gia hữu sự, đời sau họ sẽ coi
chúng là là những kẻ bất trung, bất nghĩa. Hai đệ nên đi đi và phải cho hết
lòng, lúc nào xong việc cả, nếu cần chư đệ hãy ở lại Lâm An để bảo giá cho
trọn tình, trọn nghĩa.

Ngưu Cao nói:

- Được rồi, xin nghe lời đại huynh đi thi hành nhiệm vụ, khi xong công

việc rồi nhất định bọn đệ sẽ về đây chung sống với nhau hưởng cảnh an
nhàn chứ không thèm làm quan đâu.

Nói rồi hai người từ biệt Nhạc Nguyên soái, tung mình lên ngựa nhắm

Giang Châu thẳng tới.

Sau đó vài hôm, hai người đến Giang Châu vào soái phủ của Hàn

Nguyên soái. Lúc bấy giờ Hàn Nguyên soái đã lên chức Vương, nên muốn
gặp mặt người trước tiên phải gặp quan trung quân báo trước, lúc nào cho
phép mới được vào nhưng Ngưu Cao và Kiết Thanh không biết cứ thẳng
vào viên môn nói với quan kỳ bài:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.