NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 788

gần nửa buổi mới thấy ông đạo già bưng ra vài món rau cải cùng một rá
cơm với mấy đôi đũa để trước mặt bốn người rồi nói:

- Vị tướng quân trong ấy bảo tôi ra nói với bốn người phải ăn cho no để

đẩy xe tù đi cho nhanh.

Nói rồi bỏ vào trong mất dạng; bấn tên quân tức giận vô cùng. Chúng

ngồi dỏng tai nghe phía sau ăn uống cười cợt om sòm lại càng tức giận hơn
nữa. Bỗng một tên trong bọn lên tiếng nói:

- Ai lại không biết cái thằng "Vương Hoành'' ấy chỉ là tên giữ ngựa cho

Nhạc Nguyên soái, đâu có giá trị bằng anh em chúng ta, hôm nay may nhờ
Hàn Nguyên soái đề cử chức bá tổng có danh vọng gì đâu mà hắn làm ra vẻ
quan lớn. Nếu mai sau nó lập được chút công gì chắc nó nghênh ngang thấu
trời. Chúng ta đây là thủ hạ của Hàn Nguyên soái họ lại chịu phục dịch một
tên cẩu đầu như vậy sao? Chi bằng sáng mai chúng ta trả lại tiền lương, xin
thôi chức về nhà buôn bán làm ăn có khi hay hơn.

Tên quân kia lại nói:

- Trong buổi chinh chiến này, ai lại cho chúng ta thôi chức, trả lại lương?

Chỉ còn có cách trốn qua Kim Quốc đầu hàng Hoàng tử Ngột Truật may ra
tìm được chỗ xuất thân tốt hơn.

Bốn tên quân kẻ nói thế này người nói thế khác ai nấy đều bất mãn đem

lòng oán hận, Dương Tân ngồi trong xe tù nhận thấy đây là cơ hội tốt cho
mình thoát thân nên lên tiếng xen vào:

- Ta xem bốn người tướng mạo đường đường, đâu phải là hạng người

hèn hạ, tại sao lại để cho đứa tiểu nhân nó lấn lướt như vậy? Chi bằng bốn
người đi qua đầu hàng đại vương ta, nhất định được trọng dụng chẳng hơn
sao?

Bốn người nghe nói mừng rỡ bảo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.