NHẪN ĐÔNG (HOA KIM NGÂN) - Trang 609

Trước đây, đám người Bì Ché hay hóng chuyện về Hứa Huy từ Bạch

Lộ, nhưng moi chẳng được bao nhiêu tin tức, Bạch Lộ chỉ đôi khi sẽ nói
một câu “Cậu ấy rất bám người.”

Bà con cảm thấy kiểu nói đó cũng chỉ là vì mới yêu đương ân ái, thêm

vào đó bọn họ cũng không mấy ai đã từng tiếp xúc với Hứa Huy trong thời
gian dài, cho nên cũng chẳng mấy ai để ý.

Nhưng ngày tháng dần trôi, đặc điểm “bám” này của Hứa Huy dần

dần lòi ra.

Vì dụ như lúc mới khai giảng, sinh viên mới tới phải trải qua huấn

luyện quân sự (tập huấn), Bạch Lộ mỗi ngày từ giữa trưa đều đi ngồi với
cậu, đưa nước cho cậu uống, rồi chuyện trò với cậu.

Đây là ba ngày đầu. Sau ba hôm, sức nhẫn nại của Hứa Huy đã cạn

sạch bách, căm ghét tập huấn đến tận xương tuỷ, nhưng chỉ mới vào học,
cậu không thể trốn một cách trắng trợn như vậy, thế là bao nhiêu tâm tình
bực bội chuyển hết lên người của Bạch Lộ.

Từ hôm đó trở đi, Bạch Lộ liền ngồi ngay dưới bóng râm của rặng cây

dưới dãy lầu thực nghiệm từ sáng sớm tới chiều tối, ôm bình nước cầm ô,
bầu bạn với một “Hứa Nương Tử” đang thập phần nóng nảy tập huấn.

Lúc mới bắt đầu, thành viên phòng 517 vẫn còn coi như xem trò vui,

cảm thấy tình lang lâu ngày không gặp nhau thì bám như keo cũng coi như
bình thường, sau đó một tuần liền y chang vầy, buổi tối lúc về phòng, Bì
Ché nhịn hết nổi, bật lên ý kiến.

“Gần đây phơi nắng đến độ muốn gầy tới nơi rồi đó.”

“Đâu có.” Bạch Lộ đặt đồ đạc qua một bên, vào buồng tắm tắm gội

nhanh gọn. Lăn lóc ngoài trời nguyên một ngày, trên người toàn mồ hôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.