NHẬT KÝ CỦA NHỮNG KẺ CHÁN ĐỜI - Trang 6

Chính sự bàng quan với nguy cơ khiến mình bị tổn thương, mệt mỏi

và buồn bã lại là liều vắt xin cho những lần chán đời. Và dần dà, tôi trở
thành một người sống lạc quan hơn. Đôi khi muốn có được gì đó tích cực,
có lẽ phải sống tiêu cực một chút. Thực tế là vậy.

Đến một giai đoạn nào đó trong cuộc đời, nỗi buồn không còn là thứ

phong cách thời thượng mà các chàng trai cô gái theo đuổi nữa. Họ chỉ
muốn chui vào một góc để gặm nhắm nỗi cô đơn như một con chuột, họ
không còn muốn nói rằng: "Tao bị điên, tao điên lắm đây" và cố gắng thể
hiện điều đó ra cho cả thế giới thấy, mà họ nhốt cái điên ấy trong tâm hồn
mình, như giam giữ một con quái vật, để nó cứ xé nát tâm can ra nhưng
không ai thấy, vì kẻ hèn đã sống trong một cuộc đời bình thường đến tầm
thường.

Bản nội quy được đề ra khiến tôi tâm đắc. Đồng thời, tôi chấp nhận kí

vào một bản giao kèo với cái điên ấy, rằng mỗi đêm, sẽ thả nó ra, để nó
được rong chơi và là chính nó. Nó muốn làm gì thì làm. Tôi nhốt nó trong
tim mình, còn cái căn phòng này và cuộc đời này nhốt tôi trong một cái cũi
khác. Mỗi sáng, nó sẽ đeo thêm cái kính, tỉnh dậy với gương mặt thoả mãn,
sống một cuộc sống đui mù câm điếc. Cứ thế là hết đời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.