NHẤT LỘ THẢI HỒNG - Trang 102

- Mới năm giờ bốn mươi, chừng hơn sáu giờ mọi người mới đến, đang

thời điểm kẹt xe.

Giám đốc Từ gật đầu nói:

- Ừ, tôi lên lầu trước, đợi ông Cổ bọn họ tới, chúng ta vừa uống vừa

trao đổi.

Ông ta đi tới cửa, cô nhân viên mở cửa cho, ông quay người lại, cười

nói:

- Biết cậu thanh niên, uống tốt, tuy nhiên những người này đều là cán

bộ đã trải qua sa trường rượu, không phải là đèn cạn dầu, những khách mời
hôm nay nhất định là uống rất lợi hại. Đây là thuốc tỉnh rượu tôi mang theo,
lúc cần thiết thì uống vào hai viên, đừng có khách còn chưa uống đủ mà
cậu đã gục trước rồi đấy.

Tuy nói quan hệ đồng minh chỉ là cùng chung lợi ích, nhưng mấy ngày

này, Giám đốc Từ thật sự đã dạy hắn rất nhiều điều, cũng rất chiếu cố hắn.
Nếu không có Giám đốc Từ ở giữa xoay vần, thì ngay cả Trương Thương
có biết tin tức khai thác Kiều Tây, cũng căn bản không có năng lực bắt lấy
cơ hội này, chỉ có thể trơ mắt nhìn nó chạy khỏi lòng bàn tay. Bởi vậy đối
với sự quan tâm của Giám đốc Từ, đáy lòng Trương Thắng vẫn vô cùng
cảm kích. Hắn nhận lấy lọ thuốc, nhìn Giám đốc Từ cười cười.

Đến tận sáu giờ ba mươi, mới có một chiếc xe taxi và hai chiếc xe từ

từ đi đến. khách mời đều là cùng thôn cùng xã, hiển nhiên là bọn họ đã hẹn
ở cùng một chỗ rồi mới tới. Trương Thắng vội vàng nghênh đón, đưa
những người khách xuống xe, vừa hàn huyên vừa tiến vào khách sạn.

Thật ra Giám đốc Từ nói những nhà hàng này cũng không phải là nơi

xa hoa nhất, chỉ là nơi nổi dhắn nhất trong công chúng thôi. Những nơi
thực sự xa hoa đều phải là hội viên, cũng không cần biết ở ngoài xã hội có
tiếng tăm gì, những người nhà quê này làm sao đã được biết đến? Giám đốc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.