NHẤT LỘ THẢI HỒNG - Trang 183

Người Trung Quốc rất coi trọng ngày tết âm lịch này. Đó là một ngày

hội lớn, tràn đầy không khí vui mừng. Đơn vị của em trai phát cho hộp
trứng gà và cá hố. Cậu ấy là lái xe, tiếp xúc nhiều người, nên được tặng hai
quyển lịch treo tường. Một quyển là thế giới xe xịn. Một quyển là hình
minh tinh nước Mỹ. Hiện tại vẫn còn cuộn tròn bỏ trên bàn trong phòng
khách.

Sau khi bỏ đồ vào nhà xong, Trương Thanh liền đi ra ngoài. Đoán

chừng là đến nhà bạn gái cậu ta. Ba mẹ đang bận viện trong nhà bếp, một
nhào bột mỳ, một nặn nhân bánh, chuẩn bị làm sủi cảo. Thịt đầu heo đang
được nấu trong nồi. Mùi thịt xông vào mũi.

Một cái khay lớn chất đầy bánh bao chay. Đó đều là loại bánh đặc

trưng của tỉnh Sơn Đông chính tông. Vào còn lạnh thì chẳng khác gì cục
đá, nhưng một khi hấp mềm thì thơm nức.

- Đứa lớn hơn hai mươi tuổi rồi. Từ lúc quán ăn đóng cửa, cả ngày

cũng chẳng chịu đi tìm việc làm, cứ ở nhà mãi. Thật sự là buồn mà.

Mẹ của Trương Thắng vừa làm nhân bánh, vừa than thở nói.

Cha của Trương Thắng rất cao, tuy nhiên hiện tại lưng có chút hơi

còng xuống. Nhưng dáng người ông vẫn còn phong độ, mặt đầy hồng
quang, xem ra thể trạng vô cùng tốt.

Ông vừa nhào bột vừa nói:

- Được rồi, chuẩn bị sang năm mới, nói như vậy, nếu để nó nghe được,

nó buồn đấy. Bà không thấy nó cứ năm ba ngày lại chạy ra ngoài sao?
Khẳng định là cũng đi tìm việc. Ôi, thằng bé từ nhỏ tính tình đã như vậy.
Khi có chuyện gì buồn bực cũng không nói với ai. Bà cũng đừng lo lắng
nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.