NHẤT LỘ THẢI HỒNG - Trang 302

Chú đừng ngại hào phóng một chút, trở về hứa trước cho Sở Văn Lâu

nhậm chức giám đốc bộ phận tài vụ ở công ty, đưa ra để đạt thành đã, khiến
hắn yên tâm, như vậy Trương Nhị Đản mới có thể yên tâm với khoản đầu
tư này, ra sức trợ giúp chúng ta làm thủ tục.

Trương Thắng gật đầu nói:

-Tôi hiểu được mà, anh Từ, cái này gọi là nghi người không dùng

người đúng không? Nếu hợp tác rồi, đối với người ta vẫn còn phòng
tránh… ai cũng không ngốc, anh không xuất phát từ nội tâm, người khác
cũng sẽ không thành thật đối đãi với anh. Anh Từ, công ty được thành lập,
công ty mới này bất kể nói thế nào, công lớn nhất chính là của anh, không
thể không nói đến chức vụ, hơn nữa tôi còn thực cần anh giúp tôi cầm lái
nữa.

Từ Hải Sinh cười cười nói:

-Tôi có cổ phần nha, cho tôi cái chức thành viên thường vụ Hội đồng

quản trị là được. Công việc cụ thể chú phải trực tiếp xử lý mới được. Đúng
rồi, lúc trước chúng ta ký hợp đồng chuyển nhượng đất, hiện tại thay đổi lại
mục đích sử dụng, phải đi giao dịch với ban quản lý khu kinh tế mới, bổ
sung thuế trước bạ.

Tuy nói mảnh đất này của chúng ta để trồng rau thật, đó mới làm cho

khu kinh tế mới đau đầu, không xử lý thủ tục, khó tránh khỏi bị chèn ép.
Nhất là… nghe nói lão Cổ Cổ Văn kia đầu cơ luồn cúi, chạy đến làm phó
chủ nhiệm Ban quản lý khu kinh tế mới, nếu để hắn biết rồi, khẳng định tìm
chúng ta gây phiền toái. Chú không cần lộ diện, những chuyện này để cho
Sở Văn Lâu dùng danh nghĩa của xí nghiệp Bảo Nguyên đi làm là tốt rồi.

Trương Thắng nghe nói Cổ Cổ Văn cũng chạy đến khu kinh tế mới

nhậm chức, không khỏi hoảng sợ, lúc này nghe xong chủ ý của Từ Hải
Sinh liền vội vàng gật đầu đồng ý. Cổ Cổ văn dù nhìn bọn họ như thế nào,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.