NHƯ MÙA ĐÔNG RƠI XUỐNG - Trang 30

Khôi bật cười.

- Ok.

Cuối cùng thì Chi cũng đủ can đảm để nói sự thật với Quang. Nó nói

rằng chính nó đã xì lốp xe của cậu ấy. Nó chờ đợi cậu bạn thân sẽ sửng sốt
hỏi tại sao, và rồi nó sẽ nói hết tất cả, sạch sành sanh, dẫu cho sau đó
chuyện có ra sao. Nhưng Quang chỉ tròn mắt rồi nói.

- Cậu làm thế vì giận tớ không đèo cậu về nữa chứ gì?

- Rồi Quang cười khì. Nụ cười vô tư, sáng trong vẫn thường thấy. Tự

dung Chi thấy lòng nhẹ bẫng. Cô đấm vào vai Quang.

- Ừ. Vì giận cậu nên mới làm vậy đó.

- Tớ xin lỗi. Thôi, hôm nào cộng lại tất cả mọi tội lỗi rồi đãi cậu một

chầu nhé.

- Coi lại có đủ tiền không đã nhé.

Trong buổi chiều tà mà mọi thứ đều chìm trong màu xám đó, trời lạnh

mát mẻ, dễ chịu, và Quang với Chi lại trở về hai người bạn thân thiết như
trước. Sau một cú chao đảo.

Thôi, tốt nhất chỉ nên nói đến thế thôi. Còn điều khác, có lẽ chẳng

quan trọng nữa rồi.

***

Sau những ngày xáo trộn đó, Chi đi học bằng xe buýt thêm vài ngày

rồi mọi chuyện thay đổi. Vì có một bất ngờ.

Buổi sáng hôm đó, Chi vừa bước ra khỏi nhà đã thấy Khôi đứng đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.