NHƯ MÙA ĐÔNG RƠI XUỐNG - Trang 39

- Hử?

- Cậu không biết à? Cũng phải, người ngoài cuộc lúc nào cũng tỉnh táo

hơn.

Phong cười, đấm nhẹ vào vai tôi thay cho lời chào tạm biệt rồi đi

xuống cầu thang cuốn. Chỉ có tôi đứng ngẩn ngơ ở đó. Tôi đã biết rõ tính
của Linh Giang như vậy sao còn không nhận ra rằng mỗi khi nói dối, cậu
ấy hay vân vê một lọn tóc. Cậu ấy đã nói dối. Hôm nay cậu ấy chẳng đi
xem phim với một chàng trai nào cả. Hoặc là, cậu ấy đang đợi tôi.

Tôi cố gắng đi thật nhanh lên tầng bốn của siêu thị, nơi chiếu phim.

Linh Giang đang ngồi ở ghế chờ, trông chẳng có vẻ gì là sốt ruột, sợ nhỡ
giờ xem. Khi trông thấy tôi, cậu ấy hơi nhổm dậy.

Tôi không biết nói gì, ngoài câu....

- Chúc mừng sinh nhật.

- Cảm ơn. Nhưng cậu đã chúc rồi mà. Sáng nay ấy.

- Người đến xem phim cùng cậu đâu rồi?

Cậu ấy không trả lời, chỉ nhìn bang quơ. Trông như có chút giận rỗi và

sắp khóc đến nơi. Tôi nói vội.

- Xin lỗi, mình đến muộn. Hai đứa mình xem xuất sau nhé?

Linh Giang mở to mắt nhìn tôi. Môi cậu ấy hơi mỉm cười. Nhưng vẫn

cái tính thích làm khó người khác, cô bạn hỏi vặn lại.

- Ý cậu là sao?

- Thì tớ đúng là một chàng trai ngốc nghếch chứ sao. Nhưng đáng yêu,

phải không ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.