NHỮNG CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 301

Bàn đại biểu không theo thứ tự bản chữ cái, nên tôi đi lung tung để tìm

bàn Brazil. Cuố cùng thì tôi nhìn thấy, một cậu thắt ca vát nơ. Có nhiều
người khác cũng đang giơ tay cầm phiếu, ra hiệu cho tôi đến lấy, nên tôi
cũng phải lật đât một lúc mới quen.

Tôi thấy một cậu ở phía trước giơ tay lên cho tôi đến lấy phiếu, nên tôi

cũng nhanh chóng tiến đến chỗ cậu ta. Cậu ta hơi quay mặt ra, nên tôi cũng
nhanh chóng tiến đến chỗ cậu ta. Cậu ta hơi quay mặt ra. Trời đất ơi, đây
chính là John Ambrose McClaren, đại biểu đoàn Cộng hòa Nhân Dân
Trung Hoa, chỉ cách tôi vài mét.

Cậu ta tóc nâu, tỉa gọn gàng. Má cậu hồng, giống hệt như trong trí nhớ

của tôi. Cái màu da hồng khỏe khoắn ấy làm cho cậu trông trẻ. Cậu mặc
quần kaki, áo sơ mi xanh da trời nhạt, và áo len cổ tròn. Cậu nhìn rất
nghiêm túc và tập trung, giống như là đại biểu đoàn thật sự.

Chân thành mà nói thì cậu giống như cách tôi hình dung.

John vừa giữ phiếu chờ tôi đến, vừa cúi đầu xuống ghi chép. Tôi với

ra để lấy nó; tay tôi gần chạm tờ giấy, và cậu ta nhìn tôi, và nhìn lại lần nữa.

"Chào cậu," tôi thì thầm. Cả hai đứa đều đang nắm tờ giấy.

"Chào," cậu ta chào lại. Rồi cậu nháy mắt, rồi cậu buông tay, và bước

thật nhanh. Tim tôi đập thình thịch. Tôi nghe cậu ta gọi tôi, nhưng tôi
không dừng lại.

Tôi nhìn tờ giấy. Chữ viết thật gọn gàng. Tôi đưa giấy đến bàn của Mỹ

và rồi tôi bỏ qua bàn Anh Quốc dù họ đang vẫy tay để đưa tờ giấy cho tôi.
Tôi đi ra khỏi phòng hợp.

Vậy là tôi vừa nhìn thấy John McClaren. Sau nhiều năm, giờ cuối

cùng tôi cũng được gặp lại cậu ấy. Và cậu vẫn nhận ra tôi. Ngay lặp tức cậu
ấy nhớ ra tôi là ai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.