NHỮNG CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 330

Một tiếng sau khi dừng lại và cho mọi người ăn sáng. Tôi ăn một chiếc

bánh sữa nhỏ có bột quế, tôi và Peter còn nắm tay nhau dưới bàn.

Sau khi ăn tôi vào phòng vệ sinh. Có Genevieve ở đó đang đánh lại

son với cây cọ nhỏ. Tôi nán lại trong phòng vệ sinh lâu hơn, mong cho con
bé đi khỏi, nhưng nó vẫn ở đó cho đến khi tôi ra. Tôi rữa tay nhanh để ra
nhưng con bé lên tiếng, "Cậu có biết khi bọn mình còn nhỏ, tớ vẫn luôn
mong muốn được là cậu?" Tôi lạnh cả người, Genevieve đắp thêm một ít
phấn vào mặt. "Tớ ước gì bố cậu là bố tớ, và Margot và Kitty là chị em của
tớ. Tớ thích qua nhà cậu chơi. Tớ đã mong ước là cậu đã mời tớ sang nhà
ngủ đêm. Tớ không thích ở cùng nhà với bố tớ."

Tôi ngắc ngứ nói, "Tớ...tớ không biết điều đó. Tớ thì rất thích đến nhà

cậu, vì mẹ cậu rất tốt với tớ."

"Mẹ tớ rất quý cậu," Genevieve nói.

Tôi bắt đầu lấy lạ tinh thần, nên hỏi luôn, "Thế tại sao cậu không chơi

với tớ nữa?"

Genevieve nheo mắt nhìn tôi. "Thế cậu không biết sao?"

"Không."

"Vì cậu đã hôn Peter ở nhà tớ hồi lớp Bảy. Cậu biết là tớ thích cậu ấy,

nhưng cậu cứ hôn mà không suy nghĩ gì. Thế nên chẳng có gì lạ là cậu và
chị họ tớ là bạn thân của nhau. Cho dù Chris hư hỏng, và ít nhất chị ta chưa
bao giờ giả vờ."

Cả người tôi cứng đơ. "Cậu đang nói gì thế?"

Con bé cười. Tiếng cười của Genevieve làm tôi thấy ớn lạnh. Đó là

khi tôi biết là tôi đã chết. Tôi ôm chặt lấy người chuẩn bị tinh thần cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.