NHỮNG CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 64

đạp nữa, và xe của Margot thì quá to với tôi. Cái của Kitty thì lại quá bé.

Tôi đáp lại là tôi không thể; tôi phải giúp bố dọn dẹp nhà. Cũng không

hẳn là nói dối. Bố hỏi liệu tôi có thể giúp bố thay đổi mấy cái bình cây và
nếu tôi không làm thì cũng chẳng sao. Nhưng tôi nói với Josh như thể bố ép
tôi làm việc ấy vậy.

Thế bố cần em giúp gì?

Nói gì bây giờ? Tôi phải cẩn trọng khi nói lý do. Josh có thể ngó từ

cửa sổ bên kia để xem tôi có ở nhà hay không. Tôi nhắn lại một tin nhắn
chung chung, "mấy việc vặt trong nhà ấy mà." Josh có lẽ sẽ chạy sang nhà
tôi cầm xẻng hay cái cào hay bất kể vật gì dùng để sửa đồ lặt vặt. Rồi anh
sẽ ở lại ăn tối, vì anh toàn làm như thế.

Tối qua anh nói tôi là người giúp anh tiếp tục. Tôi, Lara Jean. Và tôi

muốn là người ấy, người động viên anh trong những lúc khó khăn. Tôi
muốn như người gác ngọn hải đăng cho anh trong lúc chúng tôi chờ đợi
Margot trở về. Nhưng điều ấy thật khó. Khó hơn nhiều so với sức tưởng
tượng của tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.