NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 152

huynh có đến sự kiện đó nếu họ có thể đọc tác phẩm của con họ trên báo
không nhỉ?”

“Tôi cũng nghĩ vậy,” Fenella nói. “Khó mà biết được. Nhưng các sự kiện
cho trẻ em sẽ khiến người dân địa phương thích thú. Họ sẽ cảm thấy nó
cũng là liên hoan của họ, chứ không chỉ là một thứ mà họ buộc phải chấp
nhận.” Cô nhai với vẻ trầm ngâm. “Tôi không biết làm thế nào để liên lạc
được với các tác giả mà tôi mong muốn.”

“Đó là lý do tôi có mặt ở đây. Chúng tôi liên lạc với họ thông qua người đại
diện của họ hoặc các nhà xuất bản,” Laura nói. “Chúng tôi tìm hiểu xem ai
chịu trách nhiệm quảng bá cho họ và hỏi những người đó. Vấn đề duy nhất
là nếu chúng ta không biết ai thì sẽ rất mất thời gian.”

“Ôi, chúng tôi thật may mắn khi có cô,” Fenella nói. “Cô biết tất cả các
thông tin hữu ích.”

“Và có lẽ tôi sẽ học được một vài thông tin hữu ích khác,” Laura lẩm bẩm.

Fenella lờ đi điều này. “Tôi muốn lôi kéo các trường học địa phương tham
gia, mời họ tham dự một sự kiện nào đó.”

“Hoặc chúng ta có thể mời các tác giả đến các trường học,” Laura gợi ý,
nao núng trước viễn cảnh dẫn năm mươi đứa trẻ vào hội trường.

“Hoặc cả hai,” Rupert gợi ý. “Các tác giả đến trường, tạo nhiều niềm vui
cho bọn trẻ đến mức chúng sẽ đòi bố mẹ dẫn đến sự kiện chính.”

“Ý hay. Rốt cuộc anh không chỉ là một kẻ đẹp mã.” Fenella trìu mến mỉm
cười với chồng.

“Chúng ta sẽ tổ chức các sự kiện ở đâu?” Laura hỏi, cảm thấy hơi ghen tỵ
với tình cảm của họ. “Hiển nhiên là anh chị sẽ không tổ chức tất cả mọi thứ
ở đây. Các liên hoan luôn trải rộng quanh một thị trấn, dĩ nhiên, nhưng thị
trấn này khá nhỏ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.