NHỮNG CUỘC PHIÊU LƯU CỦA JAMIL - Trang 149

“Vậy, tôi không đánh nhau với chúng.”
“Không. Cậu sẽ bị chúng giết chết ngay.” Thị vệ giải thích thẳng thừng.
“Và tôi không thể xem chúng như thế nào?”
“Không, cậu không thể.”
“Có ai từng giết chết quái thú chưa?” Jamil hỏi.
“Chưa. Nhiều năm trước đây, chỉ có một người thoát khỏi vòng đấu và

bỏ chạy.”

Jamil cười nhạo chính mình trong căn phòng. Cậu tự hỏi sao cậu không

bao giờ suy nghĩ đến chuyện đánh nhau với quái thú một cách nghiêm túc.
Có lẽ bởi vì cậu nghĩ về Haske nhiều hơn bất cứ điều gì khác. Ngay cả khi
quái thú được đề cập trong những lần trò chuyện, Jamil không bao giờ bận
tâm chú ý đến những gì được người ta nói. Cậu có cơ hội nhìn thấy chúng
với Haske, người mà có lần đùa dọa ném cậu vào lũ quái thú. Mọi người
đều biết chúng được nuôi giữ trong mật điện và được thả ra chỉ vào những
lúc rất hiếm để ăn tươi nuốt sống con người. Chưa hề bao giờ thoáng qua
tâm trí của Jamil là một ngày nào đó cậu sẽ vào vòng đấu với chúng. Cậu
không bao giờ nghĩ rằng vua Sacha sẽ đưa cậu vào một cái chết tàn bạo như
vậy. “Sau cùng, chuyện này sẽ làm cho nữ hoàng và công chúa đau khổ.
Vậy, mình chẳng có ý nghĩa gì với Đức vua.” Jamil nghĩ. Khi cậu ngồi lặng
lẽ trong căn phòng, Jamil cố tưởng tượng hình dung hình ảnh của loài động
vật quái đản này. “Ít nhất mình đã nhìn thấy hải quái trước khi mình lừa
nó.” Cậu cay đắng nghĩ.

“Ước nguyện cuối cùng của cậu là gì?” Người thị vệ hỏi Jamil.
“Được nhìn thấy công chúa trước trận chiến.”
“Công chúa đã xin phép rồi và Đức vua Sacha đã đồng ý.”
Người thị vệ bước đi và rồi một lúc sau quay lại. “Câu hỏi cuối cùng, cậu

muốn ăn gì vào bữa cuối cùng?”

“Nó có quan trọng không?”
“Có, vì đấy là bữa ăn cuối cùng của cậu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.