NHỮNG ĐIỀU CHÚNG TA LÀM VÌ YÊU - Trang 126

CHƯƠNG

10

L

auren đứng ở giữa phòng ăn, nhìn chằm chằm vào chỗ các bình tiêu và

muối mà cô đã tập hợp lại.

Suốt buổi tối cô gái đã cố gắng nghĩ xem có cách nào để hỏi Angie một

khoản tạm ứng cho tháng lương đầu tiên. Hoặc mượn một chiếc váy.

Cả hai cách đều khiến người ta coi cô là một kẻ thất bại thực sự. Đó là

chưa kể nhà DeSaria sẽ tự hỏi không biết tiền trà nước của cô đâu cả rồi.

Ma túy , Maria sẽ nói thế, và lắc đầu. Thật đáng buồn. Chẳng nghi ngờ gì

nữa, bà sẽ đổ lỗi cho mớ tóc đỏ của Lauren.

Nếu cô nói sự thật – là cô cần phải trang trải tiền thuê nhà còn nợ - Maria

và Angie sẽ trao đổi với nhau một cái nhìn đầy ái ngại cô ta nghèo rớt/ thật
thương hại
. Lauren đã nhìn thấy cái nhìn đó cả trăm lần trong đời, từ thầy
cô giáo ở trường đến uỷ viên hội đồng nhà trường và hàng xóm láng giềng.

Cô đi đến bên cửa sổ, nhìn ra ngoài trời đầy sương.
Có những khoảnh khắc quan trọng, những khoảnh khắc thay đổi cuộc

sống của ta. Phải chăng buổi dạ hội là một trong những kỷ niệm cần phải có
được bằng mọi giá. Liệu cô... có giảm bớt giá trị của mình nếu không thể
tham dự được? Có lẽ cô nên đi dự với một chiếc váy kiểu xưa và làm như
thể đó là một tuyên ngôn về thời trang, lờ đi những quy ước một cách nhẹ
nhàng, thay vì tìm một câu trả lời cho cuộc đời không một xu dính túi của
cô. Đằng nào thì tất cả họ đều biết rằng cô hưởng học bổng. Chẳng ai sẽ nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.