NHỮNG GIÁ TRỊ SỐNG TRONG GIÁO DỤC CON TRẺ - Trang 125

to hơn. Cô đổ thêm đất tốt nhất và tưới nước mỗi ngày hai lần.
Rồi nhiều tháng trôi qua, vẫn không có gì xảy ra. Rồi cả năm trôi
qua, vẫn không thấy gì. Cuối cùng mùa xuân đã đến, nghĩa là
đến lúc cô phải quay lại cung. Cô lo lắng đến nghẹt thở vì không có
bông hoa nào để dâng cho Hoàng đế, thậm chí một cái mầm nhỏ
cũng không. Cô nghĩ: “Chắc mọi người sẽ cười vào mình mất vì
mình chỉ có cái chậu đất này. Làm sao có thể đối mặt với Hoàng
đế đây?”
.

Trên đường tới cung điện, bạn của Serena với một cây hoa to

dừng lại: “Serena! Cô không định dâng lên Hoàng đế cái chậu đất
đấy chứ? Cô không thể trồng được một bông hoa to như tôi đâu!”.

Cha của Serena đã nghe hết thảy mọi chuyện. Ông ôm Serena

vào lòng và an ủi: “Tùy con nghĩ xem có nên đi tới cung điện hay
không. Nhưng theo ba, con nên đi và trình bày sự thật với Hoàng
đế”.

Dù không sẵn sàng vào cung, nhưng Serena biết cô không thể

bất kính với Hoàng đế được. Hơn nữa, cô cũng muốn vào cung
một lần nữa. Cô quyết định lên đường với cái chậu đất trên tay.

Nhìn thấy đông đủ các thần dân của mình, vị Hoàng đế rất

hạnh phúc. Rất nhiều các loại hoa đẹp với nhiều kích cỡ, màu
sắc. Ai cũng tự hào dâng lên cây hoa đẹp nhất của mình. Vị Hoàng
đế
kiểm tra kỹ lưỡng từng cây hoa. Serena lo lắng cúi đầu. Cô
núp người xuống và nghĩ: “Hoàng đế không thể chọn mình vì tất
cả những bông hoa đều đẹp”. Cô giật thót mình khi vị Hoàng đế
tới gần. Cô không dám nhìn lên, mà ôm khư khư lấy cái chậu. “Sao
cô lại mang tới một cái chậu đất thế này?
”, vị Hoàng đế hỏi.

Serena lí nhí trả lời: “Tâu bệ hạ... con cũng gieo hạt. Cái hạt

Người đưa cho con. Con cũng tưới nước mỗi ngày. Con còn thay chậu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.