NHỮNG KẺ BẤT KHUẤT - Trang 132

Ngọc Thụy cười khúc khích vì câu nói nửa đùa nửa thật của Quốc.

- Bắc Việt làm đường mòn phải qua rừng qua núi, dưới mưa bom của B52
và làm bằng tay chứ không có máy móc gì hết. Trong lúc mình có con kinh
ngắn ngủn này mà làm không được thời mình ẹ hơn họ sao...

Đình Anh và Quốc bật cười vì câu nói của cô gái.

- Dĩ nhiên hai anh ẹ hơn em... Em có cách gì để khơi dòng kinh Vĩnh Tế
nói ra đi...

Ngọc Thụy cười cười.

- Em có cách nhưng hai anh phải đãi em ăn phở Pasteur thời em mới nói...
Bây giờ mình đi mướn ghe xuôi dòng kinh để ngắm cảnh xong sáng mai về
Sài Gòn. Chừng nào chuyện người Mỹ viện trợ súng đạn cho ta xong xuôi
rồi mình mới bắt đầu lo chuyện khơi dòng kinh Vĩnh Tế...

Đại sứ Martin biết mình sẽ gặp rắc rối khi nhìn nét mặt của Ngọc Thụy.

- Kính chào ngài đại sứ. Chánh phủ của nước tôi rất phật lòng vì chánh phủ
của ngài đã không giữ lời hứa. Mười lăm ngày qua rồi mà chúng tôi vẫn
chưa nhận được quân dụng như ngài đã nói với chúng tôi...

- Thưa cô...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.