NHỮNG KẺ BẤT KHUẤT - Trang 144

khi đó tôi chỉ có hai sư đoàn 22 với 23 và năm liên đoàn biệt động quân
chia nhau giữ mười một tỉnh của vùng cao nguyên. So với địch quân số của
ta chỉ bằng phân nữa. Tôi không ngại về vấn đề quân số mà tôi ngại hai
điều và đây cũng là hai yếu điểm của ta. Thứ nhất là hỏa lực của địch.
Trong khi địch được tăng viện tối đa thời ta lại bị cắt giảm. Pháo binh của
ta bắn một trái thời địch phản pháo mười trái hay một trăm trái. Phi cơ
chiến đấu không can thiệp hữu hiệu vì thiếu xăng nhớt hoặc bị hư hỏng
không có dụng cụ để sửa chữa. Thứ nhì là ta phải dàn quân để giữ một diện
tích quá lớn trong khi địch có khả năng tập trung quân để dứt điểm ta một
cách dễ dàng. Nói tóm lại là ta nằm trong thế bị động tha hồ cho địch tấn
công. Vừa không có phi pháo yểm trợ, vừa không có đủ đạn dược lại phải
một đánh với mười thời các anh cũng biết lính ta dù giỏi cách mấy cũng
phải chạy...

Tướng Hiếu dừng lại. Tướng Viên gật gù cười nói.

- Đó là tình trạng chung của quân ta. Tuy nhiên chỉ trong vòng một tháng
nữa tình trạng sẽ thay đổi vì ta vừa được Hoa Kỳ chuyển giao một số quân
dụng đủ dùng ít nhất bốn năm năm...


Dứt lời tướng Viên liếc nhanh tướng Trưởng. Hiểu ý vị tư lệnh vùng hỏa
tuyến mở lời bằng nụ cười hiếm hoi trên nét mặt khắc khổ và buồn của ông.

- Tôi đồng ý với nhận xét của thiếu tướng Hiếu. Tuy nhiên tôi lại có cái
may mắn hơn là có hai sư đoàn dù và thủy quân lục chiến...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.