NHỮNG KẺ BẤT KHUẤT - Trang 197

Sau khi nghỉ một tuần dưỡng sức ở Sài Gòn liên đoàn 6 của trung tá
Nguyễn Hữu Hiện được lệnh thay lữ đoàn 1 dù giữ an ninh cho đường 21
từ Ninh Hoà dài lên tới M Drắk. Ba tiểu đoàn và bộ chỉ huy liên đoàn phải
trải, phải căng tới mức tối đa thành ra lực lượng mỏng như tờ giấy. Thiếu tá
Ánh, tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn 58 phàn nàn:

- Anh sáu... Mình mà trải ra như vầy thời lính của ông Giáp nhai mình như
nhai gỏi...

Hiện cười an ủi.

- Thôi ông và anh em ráng gồng đi...


Chỉ có thế. Từ lâu lắm rồi. Từ lúc mà cái hiệp định khốn kiếp Paris được ký
kết để cho người lính chiến Hoa Kỳ được trở về nước và bộ đội Bắc Việt
ngang nhiên xua quân vào nam thời lính của Việt Nam Cộng Hòa bắt đầu
gồng mình lãnh nhiệm vụ trấn giữ tiền đồn chống cộng cho thế giới tự do
được hưởng hòa bình. Cũng được đi. Tự do của vùng Đông Dương hay
Đông Nam Á gắn liền với tự do của Việt Nam Cộng Hòa. Tuy nhiên người
lính chiến nhỏ bé phải gồng mình tới mức tối đa khi chính phủ Hoa Kỳ
không giữ lời hứa. Cắt giảm quân viện. Hành động này cũng giống như cắt
tay cắt chân người lính chiến đang phải cắn răng, đang phải gồng để chiến
đấu trong cô đơn và ngoảnh mặt của những người bạn đồng minh. Bây giờ
họ không đếm xác địch mà đếm từng viên đạn M16. Không có đạn là chết.
Cái vật vô tri không đáng giá 1 cent đó lại chính là sinh mạng của người
lính Việt Nam Cộng Hòa. Thê thảm thật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.