NHỮNG NGƯỜI ĐI XÂY MỘNG - Trang 159

Yêu em yêu từ đó

Mắt biếc áo trinh nguyên

Em chê tình thơ dại

Anh xuôi đời lênh đênh.

Tiếng hát nhỏ dần dần. Hằng thấy mắt của ông chú già long lanh ngấn lệ.
Hùng cầm tay Hằng dặc dặc mấy cái và nói với giọng khàn đặc nước mắt.

- Cám ơn cháu...

- Cháu thương chú...

Hằng không hiểu tại sao mình lại bật ra ba chữ đó. Có lẽ vì nàng xúc động
khi thấy ông chú già khóc. Có lẽ vì nàng thương hại cho người chú kính
mến vẫn mãi mãi ấp ôm quá khứ, luôn luôn hoài niệm dỉ vãng để mà sống
trọn cuộc đời của một người lính già xa quê hương.

- Cháu thấy ba cháu cũng khóc như chú. Hồi còn ở Việt Nam ba cháu cũng
khóc. Rồi sang đây ba cháu cũng khóc. Cho tới bây giờ ba cháu vẫn còn
khóc...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.