NHỮNG NGƯỜI ĐI XÂY MỘNG - Trang 27

Vừa nói Hùng chụp lên đầu Hằng cái nón và cặp kính đen đoạn quàng thêm
chiếc khăn quàng cổ. Cử chỉ của anh khiến cho Hằng cười hăng hắc.

- Chú không muốn cho ai thấy cháu đẹp à... Bộ chú giành làm của riêng
cho mình à...

Hùng chớp mắt vì câu nói của Hằng. Anh cũng không hiểu sao mình lại có
cử chỉ đó. Cười cười anh bào chữa.

- Tên của cháu ám chỉ cháu là hằng nga trên trời cho nên chú không thể để
cho những đôi mắt phàm phu tục tử nhìn thấy...

Hằng nhìn " ông chú già " của mình với ánh mắt hóm hỉnh cùng với câu nói
trêu chọc vang lên.

- Thế ánh mắt của chú là gì. Tiên hả?

Hùng thản nhiên gật đầu.

- Chú là Lưu Nguyễn đang trên đường đi lên cõi tiên...

Nhận thấy mình đi hơi xa Hùng đánh trống lãng.

- Còn thiếu đôi giày... Cháu phải lựa đôi giày thật tốt để cho hai bàn chân
khỏi bị lạnh. Đi trượt tuyết kỵ nhất là lạnh cẳng...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.