NHỮNG NGƯỜI ĐI XÂY MỘNG - Trang 289

Chu Sa Lan

Những người đi xây mộng

Chương 11

9 giờ tối. Đang đứng bên cửa sổ trong phòng trọ khách sạn nhìn xuống khu
phố chính của Oklahoma City Hùng nghe tiếng gõ cửa nhè nhẹ. Mở rộng
cửa anh nhìn đăm đăm Thiên Hằng đang đứng trước mặt mình. Không có
gì đổi khác ngoại trừ cô cháu gái tri kỷ của anh hơi ốm đi một chút.

Hùng dang hai tay ra và Hằng dụi đầu vào ngực ông chú già.

- Chú nhớ cháu...

Hùng xiết nhè nhẹ thân hình mềm ấm thoang thoảng mùi hương.

- Cháu cũng nhớ chú... Nhớ nhiều lắm...

Dứt lời Hằng ngước lên như chờ đợi. Hùng hôn nhẹ lên tóc, lên trán cô
cháu gái thương mến.

- Cháu đi làm mệt không?

Hằng gật đầu cười.

- Gặp chú là hết mệt rồi...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.