NHỮNG NGƯỜI ĐI XÂY MỘNG - Trang 400

- Chưa đi đâu...

Cười hăng hắc Hằng tung cái mền trùm lấy đầu ông chú. Hùng ngửi được
mùi thơm nồng nàn hương phấn của người tình bé bỏng. Thân thể nàng ấm
mềm. Nụ hôn của nàng ngọt ngào cùng với tiếng cười hắc hắc hòa lẫn trong
tiếng hát " ... Chú ơi tám mươi năm cuộc đời... Ba mươi năm đầu sung
sướng không bao lâu... Ba mươi năm sau sầu tư cao vời vợi... Hai mươi
năm cuối là bao... Cho nên ta yêu nhau... Cho nên ta yêu nhau... Chú ơi..
.
cho nên ta yêu... nhau đi... chú... ơi... chú... ơi..."

Vừa ngồi xuống cái ghế cạnh cửa sổ Hằng mỉm cười khi thấy một người
đàn ông luống tuổi đang đi tới chỗ mình ngồi. Nàng nhận ra người đàn ông
này chính là người mà nàng đã gặp khi ông ta đi với Hùng vào quán cà phê
ở Oklahoma City.

- Chào chú...

- Cô là người Việt Nam hả?

- Dạ... Chú đi về Oklahoma City phải không?

- Đúng rồi... Còn cô?

- Dạ cháu cũng về đó...

- Vậy hả... Tui với cô ngồi gần nói chuyện cho vui. Nói thật với cô tui tiếng
Anh, tiếng Mỹ không biết rành mà ngồi gần mấy người Mỹ mỏi tay và mỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.