NHỮNG NGƯỜI Ở KHÁC CUNG ĐƯỜNG - Trang 130

nói thật:

- À,.. cô Mến. Vợ anh bạn cùng đơn vị với thằng Phú.
- Chú Phú đi vắng. Nhà con cũng mới vào Đà Nẵng nhận xe, biết có phải

là vợ bạn chú Phú không mà ông tin?

- Tao ngần này tuổi đầu, chẳng lẽ lại không bằng đứa trẻ?
- Ông chủ quan lắm. Thời buổi bây giờ, trộm cắp lừa đảo như rươi. Khéo

mà có thứ gì nó cuỗm đi hết thì chỉ khổ ông.

Nói rồi Năm xăm xăm đi ra vườn.
- Cô Mến ơi!
Mến đang tỉa rau ngót. Nghe tiếng gọi, cô giật thót người đánh rơi cả

chiếc rổ đang cầm nơi tay.

- Dạ, chị gọi em?
- Lại đây ta nói chuyện - Năm cười, vẻ xởi lởi và dễ dãi nhưng đôi mắt

cứ như hai mũi dao lách vào người Mến - Nghe ông tôi nói, chồng cô là
bạn cùng đơn vị với chú Phú phải không?

Mến đứng ngẩn người không biết trả lời sao. Cô chưa từng nghe ai nhắc

tới tên Phú ở trong căn nhà này. Thậm chí không có một tấm ảnh, một tờ
giấy khen chứng tỏ anh là thành viên trong gia đình.

- Dạ... Chị là... - Mến chống đỡ một cách lấp lửng và nhanh trí lái câu

hỏi của Năm sang hướng khác.

- Tôi là con dâu cả của ông tôi. Chắc cô biết anh Phát chứ?
Mến định gật đầu. Nhưng rất may là cô kịp tỉnh táo lại.
- Dạ... Chắc nhà em...
Năm bật cười, cái cười đầy vẻ thương hại và chế giễu.
- Người khôn ăn nói lững lờ... có có vẻ khôn ngoan lắm. Tôi biết cô thừa

biết nhà tôi, vì mấy tháng trước anh ấy lên chỗ chú Phú, thế nào chẳng ghé
thăm vợ chồng cô. Nhưng thôi, tôi hỏi để biết vậy. Cô là khách của chú Phú
cũng như khách của vợ chồng tôi. Chú Phú đi Sài Gòn một vài tuần nữa
mới về. Ở nhà chỉ còn có mình ông tôi. Ông già, nhiều khi lẫn cẫn, có điều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.