người chăm sóc. Những đứa trẻ ấy sống ra sao? Tình cảm của người phụ nữ
trong bà thôi thúc bà tìm câu trả lời. Câu trả lời khiến bà đau lòng. Không
chỉ tận mắt chứng kiến cảnh cơ cực của những mảnh đời bé bỏng mà còn
lường trước được viễn cảnh tăm tối của chúng cũng như những hậu quả mà
xã hội phải gánh chịu nếu chúng tiếp tục bị bỏ rơi, bị ghẻ lạnh, bị buộc phải
vật lộn tìm kế sinh nhai khi mà chúng hoàn toàn vô tội và thực sự chưa đủ
khả năng tự lập, bà quyết tâm cưu mang những đứa trẻ ấy. Bắt tay vào thực
hiện, Trương Thụ Cầm một mặt lo cơ sở vật chất để thành lập làng trẻ, mặt
khác đến các nhà tù gặp các phạm nhân đề nghị họ cho phép bà bảo trợ con
họ cho tới khi họ mãn hạn tù.
Từ năm 1996 đến năm 1998 Trương Thụ Cầm đã thành lập được ba làng trẻ
ở Thiểm Tây. Năm 2001 được nhà nước hỗ trợ kinh phí bà đã thành lập
thêm một làng trẻ ở thủ đô Bắc Kinh. Tính đến nay các làng trẻ của Trương
Thụ Cầm đã nhận nuôi dưỡng tới 2000 trẻ em trong đó có những em vào
làng trẻ từ khi mới biết đi và có những em đã sống ở đó nhiều năm bởi bố
mẹ các em phải lĩnh án chung thân.
Dù khó khăn thế nào Trương Thụ Cầm cũng cố gắng dành tất cả những gì
bà có thể để những đứa trẻ có được điều kiện ăn ở và học hành tốt nhất.
Con cái của các tù nhân sống trong làng trẻ của bà không những được đến
trường như những đứa trẻ của các gia đình bình thường mà còn được tham
gia các lớp học ngoại khoá như các lớp học vẽ, học võ, học nghề. Mỗi năm
chúng được khám sức khoẻ định kì hai lần. Những đứa trẻ bị tổn thương về
tâm lí do chứng kiến những hành động phạm tội của bố mẹ hoặc bị ngược
đãi đều được bà gần gũi chăm sóc để dần lấy lại sự vui vẻ và hồn nhiên của
trẻ thơ. Các em đủ tuổi lao động đều được bà giúp tìm việc làm để tự lập.
Tất cả những đứa trẻ đã và đang được sống trong tình yêu thương và sự
chăm sóc của Trương Thụ Cầm đều coi bà như người bà thực sự của mình.
Một phụ nữ ở tỉnh Thiểm Tây phải ở tù vị tội tòng phạm giết chồng đã
không ngăn nổi dòng lệ xúc động khi lần đầu gặp lại hai con của mình tại
trung tâm nuôi dưỡng trẻ của bà Trương. Chị tâm sự rằng thời gian đầu ở
trong tù chị không thể sống nổi với ý nghĩ các con chị bơ vơ không người
chăm sóc. Chị không thể tưởng tượng các con chị không những được nuôi