Nguyên văn “Ngã bản tương tâm bỉ minh nguyệt, Nại hà minh nguyệt chiếu
câu cừ”, là hai câu thơ trong vở tuồng Tỳ bà ký của tác giả Cao Minh – vở
tuồng nổi tiếng nhất cuối thời Nguyên đầu thời Minh.
“Caro blue” trong tiếng Trung đồng âm với cụm từ “cách cách bất nhập”,
nghĩa là không hợp nhau.
Lý Bạch (701-762): Nhà thơ nổi tiếng Trung Quốc, được tôn xưng là Thi
tiên.
Mộc Qua nghĩa là đu đủ.
Tên một bước nhảy bắt nguồn từ dân vũ Israel, gồm ba nhịp bước và một
nhịp nghỉ.
Ý nói cố ngủ thêm. Trung Quốc có câu thành ngữ “đi gặp Chu Công” nghĩa
là đi ngủ.
Một câu thành ngữ của Trung Quốc, ý nói việc thành hay bại cũng do một
người. Xuất phát từ điển tích Tiêu Hà vốn là thừa tướng nhà Hán, là người
tiến cử Hàn Tín cho Lưu Bang (Hán Cao Tổ) nhưng cũng là người lập mưu
để giết chết Hàn Tín.
Trường Sinh Thiên (Mongke Tengri trong tiếng Mông Cổ) là vị thần tối cao
của người Mông Cổ.
Tức vũ điệu dân gian Iste Hendek của Thổ Nhĩ Kỳ.
Do từ “đồng ý” phía trên tác giả dùng từ Khẳng (
肯) nên nguyên văn câu
này là: “Lâm Khẳng (Lincoln) cũng là Khẳng mà Khẳng Đức Cơ (KFC)
cũng là Khẳng.” Là một dạng chơi chữ, không có ý nghĩa về mặt nội dung
nên người dịch xin được dịch thoát ý để người đọc dễ hiểu hơn.
Từ Mai Quế và từ Hoa Hồng đồng âm với nhau, nên nếu gọi là Mai Quế,
vẫn có thể hiểu thành Hoa Hồng.
Trong tiếng Hán, chữ “thệ”
誓 gồm ba chữ 打,折 và 言 ghép lại mà thành.
打折言 nghĩa là “lời nói đã giảm giá”.
Đập Đô Giang là công trình thủy lợi được xây dựng vào năm 256 trước
Công Nguyên, thời nhà Tần, nằm ở Thành Đô, Tứ Xuyên. Lý Băng là vị
quan lại nhà Tần phụ trách công trình này.
Nguyên văn “Thiên phủ chi quốc”, một tên gọi khác của Tứ Xuyên, Trung
Quốc, ý nói nơi đất đai phì nhiêu, màu mỡ.