6)… tôi… tôi không dám. Tôi muốn bám lấy một cái gì đó tôi tìm
chồng tôi, hoặc một ai đó… không; tôi không dám bước tới; tôi muốn thấy
ngôi nhà tôi xuất hiện trở lại…
– Hãy cầm một thanh kiếm trên tay và bước tới trước.
7) Phải… tôi có một thanh kiếm trong tay. Tôi cảm thấy mình mạnh
hơn rồi, tôi bước tới trước. Trước mặt tôi bất ngờ có hàng rào lớn đóng kín.
Ở phía sau có một đám người đang đứng nhìn tôi…tôi muốn bỏ chạy…
tôi…
– Hãy nghĩ đến thanh kiếm của bà.
8)… tôi mở cửa rào ra; tôi sợ nhưng vẫn từ từ bước tới. Tôi có cảm
giác đám đông đó không hung dữ như tôi đã nghĩ. Này… tôi vứt thanh kiếm
của tôi! Và tôi tiếp tục. Những người đó cười với tôi. Tôi như có một cảm
giác yên lành… trong người tôi…
Đến đây, bà ta được gợi ý hãy tìm một cách gì đó để Đi Lên:
9) Tôi đi ra khỏi đám người đó. Tôi chỉ thấy lại có cánh đồng đó tôi
cảm thấy tự tin hơn. Tôi đang nhìn và kiếm một cách nào đó để đi lên. Cách
đó không xa, tôi thấy một cái gì đó mờ mờ, đang rõ dần… một cầu thang…
bằng kim loại hay thủy tinh gì đó… tôi không rõ… nó đi thẳng lên trời
xanh… và kêu gọi tôi đi đến hạnh phúc… tôi không dám nhìn nó… tôi nghĩ
có thể tôi sẽ khám phá ra con người thật của tôi trên đó… và tôi thấy ngôi
nhà của tôi ở tận trên đỉnh; tôi phải đến đó, nhưng với một con người khác
của chính tôi…
Đoạn này cho thấy gì?
2) “Tôi muốn có một tâm hồn trong sạch”: lời nhận xét này cho thấy
đời sống tâm linh là một bù trừ cho những mặc cảm tự ti của bà.
5) Cảm tưởng bị bỏ rơi, cũng bị liên kết với những mặc cảm tự ti và
tội lỗi.
6) Cảm tưởng sợ hãi. Thanh kiếm, tượng trưng cho sự thoải mái và
sức mạnh, sẽ hóa giải nỗi sợ đó.