NHỮNG TRÁI TIM VÀNG - Trang 176

khi đi đến những nơi công cộng, và các vệ sĩ lúc nào cũng bên cạnh nàng.
Chỉ khi nào nàng đi mua đồ lặt vặt hay thăm bạn bè, nàng mới không cần vệ
sĩ. Nàng nói nàng thích lái xe một mình.

- Những chuyện ấy có làm cho em sợ không? - Tom hỏi. Anh rất quan tâm
đến nàng, muốn bảo vệ nàng nhưng không biết phải làm sao.

- Thường thì không. Chỉ thỉnh thoảng hoảng sợ thôi. Nhưng em sợ nhất là
báo chí bám theo mình, - nàng nói, nhưng anh thấy chuyện này không dính
dáng gì đến anh. Anh không hay biết về cuộc sống như của nàng và những
người liên hệ đến nó. Dĩ nhiên có những việc nguy hiểm thật đấy, nhưng
nằm phơi nắng nói chuyện với nàng như thế này, mọi việc có vẻ thật đơn
giản.

Đến xế chiều, họ lái xe đi chơi một vòng. Anh đưa nàng đi ăn kem, nàng
chỉ cho anh thấy ngôi trường ngày xưa nàng học. Nàng nói nàng vẫn muốn
vào đại học, nhưng bây giờ điều đó chỉ là giấc mơ, không thể thực hiện
được. Họ dừng lại ở một tiệm sách, và nhận ra họ cũng thích đọc loại sách
như nhau.

Rồi họ lái xe về nhà, và sau đó, anh đưa nàng đi ăn tối tại một nhà hàng
Mexico nhỏ mà nàng thích, sau khi ăn xong, họ về nhà, xem phim trong
phòng giải trí ở dưới lầu trên màn ảnh Plasma cực rộng. Khi Janet về, bà
ngạc nhiên khi thấy anh còn ở lại. Tom thấy bà có vẻ không vui, anh hơi
khó chịu, nên đến mười một giờ anh ra về. Melanie tiễn anh ra tận xe và họ
lại hôn nhau. Anh nói anh đã trải qua một ngày tuyệt vời bên nàng và nàng
cũng vậy. Đây là ngày hẹn hò đầu tiên thú vị nhất, hạnh phúc nhất của họ.
Anh nói ngày mai anh sẽ gọi cho nàng, nhưng khi mới rời khỏi nhà nàng,
anh đã gọi rồi. Nàng đang nghĩ đến anh thì máy điện thoại di động trong túi
reo.

- Anh đã nhớ em rồi, - anh nói và nàng cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.