NIẾP MÔN - Trang 847

Chương 117: Ruột rỗng


"Bên ngoài còn có bệnh nhân không?" Lãnh Tang Thanh lãnh đạm nói

một câu.


Trợ lý thực tập ân cần, chạy nhanh đi ra ngoài cửa, cố ý cẩn thận tuần

tra một lần, trở về nói cho Lãnh Tang Thanh: "Bác sĩ Lãnh, đã không còn."


Đem bệnh án của bệnh nhân cuối cùng sửa lại một chút, việc xong rồi,

Lãnh Tang Thanh thầm thở một hơi dài, đứng lên xoay cái vòng eo mềm
mại, chậm rãi đi thong thả đến bên cửa sổ, có chút suy nghĩ nhìn bên ngoài.


Khó được có một hồi rảnh rỗi, nhưng Lãnh Tang Thanh cũng không hy

vọng như vậy, bởi vì chỉ cần có một chút rảnh rỗi, cô sẽ cảm thấy mình thật
cô đơn, trong lòng luôn có một cỗ xao động, không thể nói rõ là vì sao, cảm
thấy tựa hồ có một chuyện gì đó xảy ra, nhưng không biết là tốt hay xấu.


Rất nhiều ngày qua Niếp Tích không thấy, điện thoại và tin tức cũng

không có, xác thực, điều này làm cho Lãnh Tang Thanh thực không quen,
chuyện này đối với cô có chút lệch hướng, mấy ngày nay, cô vẫn buồn bực
không vui.


Một người bồi mình ba năm, mỗi ngày đều cùng một chỗ, hiện tại đột

nhiên liền mất tiêu, thậm chí có cảm giác mất đi hắn, Lãnh Tang Thanh
cảm thấy không điều chỉnh được trái tim.


Là cô nói lời cương ngạnh như vậy, là cô đuổi hắn đi, hiện tại lại muốn

thấy hắn...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.