Tiểu trợ lý sôi nổi đi rồi đi tới, nhặt lên phiến lá khô , lại cao hứng phấn
chấn trở lại bên người Lãnh Tang Thanh: " Bác sĩ Lãnh, cô muốn nó sao?"
Lãnh Tang Thanh miễn cưỡng cười cười, lấy qua chiếc lá khô, lại lập
tức ném xuống đất, nhiều chiếc lá khô lẫn vào nhau.
"Thật vất vả lấy được , vì sao lai muốn ném xuống?" Tiểu trợ lý thực
không hiểu hành động của Lãnh Tang Thanh.
Lãnh Tang Thanh dài thở dài một hơi, thản nhiên đáp lại một câu:
"Tôi... sợ nó cô đơn."
Tiểu trợ lý không thể hiểu nổi, bất đắc dĩ nhún vai, lấy tay phủi chiếc
ghế, sau đó ngồi xuống, tựa hồ vẫn như cũ không có cách nào khiến Lãnh
Tang Thanh vui vẻ .
Lãnh Tang Thanh cũng hiểu được ý của cô, nhưng cũng thực bất đắc dĩ,
chiếc ái màu trắng có khả năng vì vẫn đề thời tiết mà nó trở nên có chút
loang lổ , và trong trí nhớ của cô cái cảnh tượng kia chiếc áo dài càng thêm
gần , kinh ngạc nhìn chiếc áo dài, không tự giác mà nghĩ đến cảnh tượng
tràn ngập cây anh đào kia.
Đột nhiên cô nhớ tới cái gì đó, lúc trước Niếp Tích đưa đến chiếc áo
dài, giống như không phải là thuần trắng ...
--------------------
Chạng vạng thời gian.
Niếp Tích cùng hai tên sát thủ khác chờ ở chỗ đã định, đây là một có vẻ
khá ẩn nấp, nơi này là chỗ tổ chức BABY-M ở các nơi trên toàn thế giới
đều chính là nơi bọn họ tập trung.