NIẾP MÔN - Trang 911


Nghe đến đó Niếp Ngân cười lạnh một tiếng, dùng ánh mắt miệt thị

nhìn Niếp Nhân Thịnh: "Nói như vậy ông chính là tự làm tự chịu, ông vĩnh
viễn không có khả năng hiểu được tình mẹ con, đối với đứa nhỏ mà nói có
bi thống cỡ nào, nhất là chết ở trước mặt mình."


"Hừ hừ..." Niếp Nhân Thịnh lại dùng âm thanh yếu đuối kia cười khổ,

nói tiếp: "Nếu chỉ một người chịu khổ có thể giải quyết, tôi cũng không
chịu khổ 8 năm nay, lại vẫn an bài quản gia khi nào thời cơ ra tay, mặc kệ
cậu thế nào, tôi chỉ muốn nói lại lời tuyên cáo của nó, đây cũng coi như di
ngôn cuối cùng của tôi, chỉ mong tôi không phải chỗ không thuộc mình."


Niếp Ngân không nói gì, đôi mày kiếm gắt gao nhíu chặt.

"Nó nói với tôi 'Ông tự tay hủy diệt sinh mệnh quan trọng của tôi nhất,

tôi cũng muốn tự tay hủy diệt sinh mệnh quan trọng của ông nhất, tôi muốn
giữ lại mạng của ông, để ông biết tôi tóm lấy toàn bộ Niếp môn như thế
nào, lại phá hủy nó thế nào, không chỉ có như thế, tôi còn muốn giết sạch
mỗi người trong gia tộc Niếp môn, làm cho Niếp môn vĩnh viễn biến mất.' "



Nghe hắn nói xong, một đôi mắt chim ưng của Niếp Ngân chậm rãi

trầm xuống, nếu có chút suy nghĩ, thứ phản ứng đầu tiên trong đầu chính là
em trai mình, Niếp Tích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.