NO.6 TẬP 2 - Trang 146

Karan vội đứng dậy.

"Không cần đâu anh, bọn em về nhà đây."

Cô bé đứng dậy kéo tay cậu em trai đi về phía cửa. Đột nhiên, cô bé

quay đầu lại, nhỏ giọng nói.

"Cảm ơn anh đã đọc sách cho chúng em nghe."

"Không có chi."

"Ngày mai chúng em lại đến được không?"

"Được chứ."

"Thật tốt quá."

Karan nhoẻn miệng cười, kéo Rico ra ngoài. Bên chồng sách, Nezumi

đang vươn vai.

"Cậu vẫn ngốc như cũ."

"Ngốc? Tôi ư?"

"Ngốc đến mức ngay cả bản thân mình cũng không nhận ra, không

biết là có từ nào chỉ những người như cậu không?"

Nezumi đứng dậy, lấy tấm vải choàng siêu sợi quấn quanh cổ.

"Cậu định giúp lũ trẻ bằng cách lấy canh thừa cho chúng ăn à?"

"Vậy là ngốc sao?"

"Chúng nó đến đây là để nghe cậu đọc sách, chứ không phải xin bố thí

thức ăn. Nếu cậu tự tin từ nay về sau dứt khoát không để Rico phải đói nữa
thì đi một nhẽ, nhưng nếu cậu chỉ có thể cho nó ăn khi còn canh thừa, thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.