NO.6 TẬP 4 - Trang 134

"À, có vài chuyện xảy ra. Tôi muốn xin nghỉ một thời gian."

"Nghỉ ư? Cậu nói cái gì thế? Phần lớn khán giả đến để xem cậu biểu

diễn. Cậu định làm rạp hát của tôi đóng cửa à?"

Nói đến đó ông ta đổi giọng, nhe răng cười khúm núm, ra vẻ lấy lòng.

"Eve này, chúng ta trao đổi thẳng thắn với nhau được không? Có gì

bất mãn cậu cứ nói thẳng với tôi."

"Bất mãn ư? Khó nhỉ..."

"Không có bất mãn sao? Nếu vậy..."

"Là có quá nhiều, đến mức nếu kể ra từng mục thì phải đến sáng mai."

"Eve, làm ơn đi. Nếu là tiền lương tôi sẽ không để cậu chịu thiệt đâu.

Cậu bận tối nay thì mai đến cũng được."

Đúng lúc ấy, một tiếng động vang lên. Âm thanh ấy suốt đời này

Shion không thể quên được. Nó ám ảnh trong tai, khảm sâu vào kí ức, liên
tục xuất hiện trong giấc mơ của cậu.

Đó là âm thanh của tàn sát, hủy diệt, chết chóc và tuyệt vọng. Tiếng la

hét, kêu than, gào khóc, tiếng bước chân dồn dập, tất cả hòa quyện, chồng
chéo lên nhau, tạo nên một âm thanh hỗn loạn tột cùng. Địa ngục hiện rõ
mồn một ngay trước mắt Shion.

Người người cuống cuồng chạy tìm đường thoát. Những gian nhà đổ

sập, những túp lều bị xé nát.

"Là săn người!"

Ai đó hét lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.