NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 135

đây. Kể từ lần đầu tiên hắn bị tống xuống hầm. “Nơi mấy thằng nhóc
hư hỏng nghĩ về những việc chúng đã làm sai.”

Soneji biết về vụ bắt cóc từ những năm ba mươi này rõ ràng hơn

bất kỳ ai còn tồn tại trên cõi đời. Đứa con nhà Lindbergh rốt cuộc đã
được lôi lên từ một nấm mồ nông chỉ cách nông trại ở New Jersey
chừng bốn dặm. Nhưng đó có thực sự là con nhà Lindbergh không?
Cái xác người ta tìm thấy quá cao - tới tám mươi tư phân, không khớp
với chiều cao bảy mươi tư phân của Charles con.

Không ai hiểu được vụ bắt cóc gây chấn động và chưa có lời giải

đáp này. Cho đến tận hôm nay. Và điều đó cũng diễn ra với Maggie
Rose Dunne và Michael Goldberg.

Sẽ không bao giờ có ai tìm ra. Đó là một lời hứa chắc chắn.
Chưa ai phát hiện ra bất kỳ vụ giết người nào mà hắn đã thực

hiện, phải không nhỉ? Người ta đã bắt được John Wayne Gacy Jr., sau
hơn ba mươi vụ án mạng ở Chitown. Jeffrey Dahmer sa lưới sau vụ
thứ mười bảy Ở Milwaukee. Gary đã giết nhiều hơn số nạn nhân của
hai kẻ đó cộng lại. Nhưng chẳng ai biết hắn là ai, đang ở đâu, hoặc hắn
dự định làm gì tiếp theo.

Trong tầng hầm tối đen, nhưng Gary đã quen với điều đó. “Tầng

hầm là niềm vui được hình thành theo thời gian,” một lần hắn đã nói
với mẹ kế để làm bà ta tức điên. Hầm chứa như đầu óc của ta sau khi
lìa đời. Nó sẽ cực kỳ đặc biệt nếu ta thực sự có tư duy tuyệt vời - thứ
mà chắc chắn hắn có.

Gary đang nghĩ về kế hoạch hành động của mình, và suy nghĩ ấy

thật đơn giản: bọn chúng chưa thực sự thấy được gì.

Tốt nhất là bọn chúng đừng chớp mắt.

Trên nhà, Missy Murphy đang cố gắng hết sức để không nổi cáu quá
mức với Gary. Cô đang làm bánh quy cho con gái Roni và bọn trẻ
hàng xóm. Murphy đang thực sự cố gắng thấu hiểu và thông cảm.
Thêm một lần nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.