NÓNG GIẬN LÀ BẢN NĂNG, TĨNH LẶNG LÀ BẢN LĨNH - Trang 148

bù đắp lại tổn thất.”

Một ngày nọ, có hai thầy trò cùng xuống núi hóa duyên. Khi họ đi qua

một dòng sông, phát hiện vì đêm qua trời vừa mới mưa nên nước sông

dâng cao, chảy rất xiết. Bên sông có một cô gái vì nước chảy quá mạnh mà

không qua sông được, đang ngồi khóc bên bờ sông. Sư thầy đi tới, không

nói câu nào, cõng cô gái qua bên kia sông, rồi thả cô xuống, quay người đi

mất. Đồ đệ buồn bực suốt dọc đường, sư thầy hỏi làm sao thì cậu nói:

“Thầy là người xuất gia, sao có thể cõng một phụ nữ qua sông được?”

Sư thầy cười đáp: “Ta đã buông nữ thí chủ đó xuống từ lâu rồi, tại sao

con vẫn còn cõng trên lưng vậy?”

Gặp phải những chuyện không buông bỏ được, thì đừng ngại mà hỏi

bản thân: Cứ suốt ngày canh cánh trong lòng mấy chuyện như vậy đến độ

mệt mỏi, đau đớn tâm can, thì liệu có giúp đỡ hay thay đổi được gì cho

cuộc sống không? Rồi lại tự hỏi bản thân, còn ai thảm hơn mình nữa

không, nếu họ chịu đựng được, buông bỏ được, thì mình có gì mà không

thể buông bỏ? Ý nghĩa của cuộc sống không nằm ở việc nhấc lên, mà là ở

việc buông bỏ. Hạnh phúc nằm ở giữa việc nhấc lên hay đặt xuống. Người

biết “buông bỏ”, mới là người thật sự hiểu được cuộc sống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.