NỮ HOÀNG TỰ DO AI CẬP AHHOTEP - Trang 162

Ahhotep kết luận:

“Không có quân giặc quanh đây”.

Một lão bà bước ra sân đền và chạm trán họ. “Bần đạo là đạo trưởng chủ trì
đền này. Đền quá nghèo, không đủ sức tiếp rước hai vị, vậy xin hai vị lui
gót cho”.

Ahhotep đáp.

“Chúng tôi không có ý quấy rầy đạo trưởng. Chúng tôi chỉ đến đây để được
tận mắt nhìn thấy cây liễu thiêng”. “Giống như giang sơn này, cây đang
chết dần chết mòn. Cả bần đạo lẫn hai vị đều chẳng thể làm được gì”.

“Đạo trưởng! Ta không đồng ý”.

“Chẳng hay quý danh của nương nương là chi?”

“Ahhotep, Nữ hoàng của vùng Thượng và Hạ Ai Cập”.

Đạo trưởng bất giác lùi lại. “Nữ hoàng Teti vẫn còn sống sao?”

“Mẫu hậu ta vẫn còn sống khỏe mạnh, nhưng bà đã trao quyền lực cho ta”.

“Quyền lực? Quyền lực gì, thưa Hoàng thượng?”

“Có lẽ là quyền hồi sinh cây liễu xứ Dendera”.

“Than ôi! Không được đâu! Nương nương thậm chí không thể đến gần
được nó”.

Ahhotep nói cương quyết. “Ta làm được”.

Lão bà mệt mỏi dắt hai người ra sau đền, nơi có một hồ nước nhỏ. Đứng
sừng sững ngay giữa hồ là cây liễu héo tàn; nó cong oằn như thể sắp đổ
xuống bất cứ lúc nào.

Khi Ahhotep leo qua bức tường bao để quan sát cho kỹ hơn, mặt nước bỗng
sủi bọt và một con cá sấu táp vào người Ahhotep, buộc nàng phải vội thoái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.