NỮ HOÀNG TỰ DO AI CẬP AHHOTEP - Trang 188

“Nếu đi, chí ít chúng ta sẽ biết họ ở đâu”.

Mặc dù bụng ngày càng trở nên tròn trịa, nhưng Ahhotep vẫn năng đi lại
hơn bao giờ hết. Nhờ khôi phục tập quán giao thương truyền thống ở
Thebes và trục xuất những kẻ buôn gian bán lận, nàng tạo dựng lại lòng tin.
Dân chúng Thebes không còn dành thì giờ nhòm ngó nhau hoặc co đầu rụt
cổ vì sợ không biết ngày mai sẽ ra sao. Mọi người nối lại tình bằng hữu và
hết lời ca tụng Ahhotep. Ahhotep đến thăm người đau ốm và phát lương
cho người trong cơn bần hàn. Biết thời kỳ dành cho những lời hoa mỹ đã
qua, nàng hoàng hậu trẻ tuổi quyết định đi vào những vấn đề thiết yếu của
cuộc sống hàng ngày.

Tuy vậy, Ahhotep vẫn không xao lãng những việc hệ trọng hơn. Nàng hỏi
Qaris. “Có tung tích gì về người đưa tin hay không?”.

Quản gia Qaris sầm mặt lại. “Tâu Hoàng thượng!

Thần e rằng là không. Bọn họ đều bị giết sạch cả rồi.

Thần sợ bọn họ khó lòng vượt qua hết các trạm gác của quân giặc. Và chắc
ở miền bắc Kebet không còn nghĩa binh nào”.

“Ta tin chắc là không đến nỗi này đâu. Lũ người hèn nhát và đem thân làm
trâu ngựa cho giặc tuy đông, nhưng ngay trong số những người bị áp bức
vẫn có người không chịu cam tâm quỳ gối. Chúng ta phải liên lạc với họ”.

Qaris cúi đầu thưa:

“Thưa Hoàng thượng! Thần thiết nghĩ chúng ta không nên đẩy thêm người
vào chỗ chết”.

“Chúng ta phải phá thế cô lập và tìm người đáng trông cậy. Nếu chúng ta
không ra sức liên lạc với thế giới bên ngoài, Thebes tất sẽ diệt vong”.

Qaris ngập ngừng. “Một trong những chư hầu còn lại có thể giúp được
chúng ta nếu ông ta vẫn còn sống - nhưng thần không muốn Hoàng thượng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.