NỮ HOÀNG TỰ DO AI CẬP AHHOTEP - Trang 272

Chương 47

Đường đến Kebet vẫn bình an vô sự. Nhờ chịu khó đi đường vòng, Afghan
và Râu Xồm né tránh vô số thành lũy và lính tuần Hyksos. Họ uống nước
sông đào, ăn thịt thú nhỏ săn được, luôn tiến lên phía trước, tuy đi rất chậm
nhưng trên đường không gặp trở ngại nào.

Tá túc trong điền trang quá nguy hiểm. Ở nơi đây, họ không tin bất cứ ai.
Trên mỗi nẻo đường đều có lính gác. Thậm chí cả con đường mòn trên sa
mạc cũng nằm dưới sự kiểm soát của quân Hyksos.

Râu Xồm than:

“Chúng ta sẽ không đến được đâu”. “Chúng ta vẫn còn sông Nile mà”.

“Chỉ có thuyền Hyksos mới đi trên sông. Nếu chúng ta cướp thuyền, chúng
sẽ chặn đánh chúng ta ngay”.

Afghan nhắc:

“Tôi vừa thấy thuyền chở hàng đi qua”.

“Đúng thế, nó đang chở lúa mì cho chư hầu Nubia”. “Chúng ta sẽ trốn trong
khoang chứa hàng và lên bờ khi đến Thebes”.

“Lỡ như thủy thủ trên thuyền phát hiện ra chúng ta thì sao?”

“Thì coi như chúng tận số rồi”.

Râu Xồm nghĩ cơ may thành công chỉ có một phần mười, nhưng có còn hơn
không.

Buổi sáng ấm áp, bầu trời trong xanh, Kames đang chơi đùa với đám bạn,
Teti đang nướng bánh, và Thebes tiếp tục trải qua những ngày tháng êm
đềm như thể ánh mặt trời sáng chói đã xua tan bóng đêm hủy diệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.