Oan uổng quá!
Bụng Thủy Tinh bị mổ ra, là do Ngỗ tác vô lương kia làm, không liên
quan gì tới Kỷ Vân Thư nàng cả!
Cục diện rối rắm này, cuối cùng được ném lại cho nàng.
Thật sự quá oan uổng!
Nhưng nàng cũng lười giải thích.
Nàng chỉ nói, "Lý công tử, Thủy Tinh bị người giết chết, chẳng lẽ
ngươi không muốn tìm ra hung phạm hay sao? Ta chỉ muốn nghiệm chứng
làn da trên người nàng một chút, sẽ không khiến nàng hư hao thân thể. "
"Không được, ta đã nói không được chính là không được!" Sắc mặt Lý
Triệu đỏ bừng.
Cảnh Dung không quan tâm tới hắn, chỉ nói một câu với Giang phu
nhân, "Giang phu nhân, mặc dù bổn vương không thể dùng quyền để ra
lệnh cho ngươi, nhưng nếu ngươi thật sự không muốn tìm ra hung phạm,
vậy thì thôi đi."
Giang phu nhân có chút do dự.
Lý Triệu một bên nhanh chóng lôi kéo bà ta, nói, "Đại tỷ, tỷ không thể
đồng ý!"
"Thủy Tinh đã chết, nếu như không thể tìm được người giết hại nàng
ấy, cho dù giữ lại xác nàng ấy thì có tác dụng gì?" Giang phu nhân thở dài
một tiếng, nhìn Kỷ Vân Thư, gật đầu một cái, "Thi thể đặt ở sau hậu viện,
ngài theo ta đến đây đi."
"Đại tỷ......"