Kỷ Vân Thư quay đầu lại nhìn hắn một cái, nhếch môi nói, "Vương
gia đang lo lắng phương pháp này không thể thực hiện được?"
Hắn vẫn không lên tiếng!
Ngươi là người câm sao?
Kẻ lỗ mãng!
Kỷ Vân Thư cũng không tức giận vì hắn không trả lời mình, nàng đi
tới án thư một bên, lấy ra một tờ giấy Tuyên Thành và trải ra trên bàn, nói
tiếp.
"Nếu như Vương gia thật sự không muốn Khổng cô nương gả tới
Khúc Khương, vậy thì, thật ra có thể nói bởi vì bất cẩn nên trinh tiết nữ tử
không còn. Nếu như Hoàng thượng biết Khổng cô nương đã loan phượng
cùng với Vương gia, đến lúc đó cho dù tức giận thì tức giận cũng không thể
gửi một nữ tử đã mất trinh tiết đi hòa thân, đúng không? Điều đó quả thật
giống như bị vả mặt! Vì vậy, đây tuyệt đối là biện pháp tốt nhất."
Ồ!
Đây thật sự là biện pháp hay, Kỷ Vân Thư tự cảm thấy đầu mình vẫn
rất linh hoạt.
Thật không may ——
Khuôn mặt Cảnh Dung khó coi tới cực điểm!
Hay là hắn cảm thấy chủ ý này không tốt?
Rõ ràng đó là một kế hoạch rất hoàn hảo!
Nàng nhún nhún vai, "Thôi, nếu ngài cảm thấy biện pháp này không
tốt, ta cũng nghĩ không ra."