nhà, ngươi mang theo người phá sân viện này làm gì?"
Vừa nghe tới điều này, Lang Bạc nhanh chóng phủ nhận, nói: "Tiên
sinh sao lại nói như vậy? Ta không sai người phá hủy sân viện, nhưng
những thứ này đã quá cũ và hư hỏng rồi, vì vậy chúng cần phải được vứt
bỏ."
Đúng là giàu có!
Đặc biệt là khi những lời này được nói ra từ giọng nói thô khàn của
Lang Bạc, càng giống như một nhà giàu mới nổi.
Kỷ Vân Thư lắc đầu nói: "Nếu như những thứ không bị hư hỏng thái
quá, vậy thì không cần phải thay. Ta không sống mãi ở viện này, nếu ngươi
thay mới toàn bộ sẽ phải tốn kém rất nhiều bạc. Bạc của quan gia, nói đến
cùng cũng là của dân chúng, sao có thể lãng phí như vậy. Nhanh chóng sai
người mang về những thứ đã vứt bỏ đi, chỉ cần rửa sạch phơi khô là được."
"Tiên sinh......"
"Hãy định như vậy đi, nếu ngươi vẫn không nghe, vậy nhanh chóng
quay về Dung Vương phủ đi. Ta sẽ quen với nó."
Nàng nói xong lập tức xoay người, đi tới khoảng trống quanh 67 chiếc
quan tài.
Lang Bạc mang vẻ mặt bối rối, hắn chỉ thấy nơi này bụi bặm quá
nặng, đồ dùng đều đã cũ nát, vì thế muốn cải tạo lại cũng không được hay
sao?
Không thể tưởng được, không ngờ khiến Kỷ Vân Thư không vui.
Quá tệ!
Vì thế ——