NỮ NGỖ TÁC HỌA CỐT - Trang 1976

này?"

Kỷ Vân Thư hơi cong mày đẹp lên, không nói gì.

Cảnh Dung suy nghĩ một lát, sau đó bừng tỉnh: "Xem ra, lão đang

muốn vứt cành ôliu cho nàng!"

"Đó gọi là, bắt người tay ngắn, cắn người miệng mềm."*

(*) "

拿人手短,吃人嘴软。": Muốn lợi dụng ai đó thì cần phải có

cái miệng ngọt.

"Nếu nói như vậy, nàng không định với lấy cành ôliu này?"

"Không phải không với, là không dám với! Ta không muốn trở thành

quân cờ!"

Khi tiểu nữ nhân nói, trong lời nói có mang theo một chút tính tình tùy

hứng.

Nhưng Cảnh Dung lại ngây ngất với nó, mắt sắc của hắn nheo lại nhìn

nàng chằm chằm, ngay lập tức khiến Kỷ Vân Thư cảm thấy tê rần cả người.

Nàng nhanh chóng nghiêng người rời xa hắn!

"Khi nào thì Vương gia có thể bỏ tật xấu thích nhìn xem người chằm

chằm như thế?"

Nàng oán trách hắn một câu.

Cảnh Dung cười cười, muốn duỗi tay qua véo lên má nàng, không

may xe ngựa dừng lại, Lang Bạc vén mành lên, vói đầu vào trong.

"Vương gia, tới rồi!"

Đã tới Trúc Khê Viên!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.