"Căn cứ vào xương hộp sọ, hộp sọ người chết quá dày, đáy sọ lớn và
thô ráp, bề mặt xương cốt lồi lõm, có một độ nặng trong thành phần xương
cốt." Hơn nữa, nàng nói tiếp trong khi kiểm tra hộp sọ: "Xương sống cũng
thập phần rõ ràng, độ nghiêng của xương trán khá dốc. Giữa lông mày, lông
mi rõ ràng cong ra ngoài, hốc mắt hơi sâu, trên vành mắt rất dày. Có sự nhô
ra của xương thái dương, cạnh sau hơi dài, đường kính khá lớn. Xương gò
má cao lớn, vòm má thô to."
"Người chết, là nam." Kỷ Vân Thư kết luận.
Một loạt thuật ngữ, khiến người nghe liên tiếp sửng sốt.
Nhưng......
"Vì sao lại có xương sữa*? Thi thể nam, không nên có xương sữa!"
Ánh mắt Kỷ Vân Thư chuyển qua khung xương chậu.
Nàng cả kinh: "Xương chậu bóng mịn, hơi mỏng, nhẹ và có hình tròn
hoặc hình trứng, rộng mà nông, giống như một cái thùng. Phía dưới xương
chậu to rộng, xương mu khá ngắn và thấp, có độ cong và độ đàn hồi đáng
kể. Vòm xương mu có độ cong khá rộng, các khớp xương chậu có kích
thước khá nhỏ."
"Là nữ?"
Rốt cuộc là nam hay nữ?
Cảnh Dung và những người khác không rõ, những từ ngữ chuyên
nghiệp đó, chúng là gì, nàng đang nói về điều gì?!
"Ngươi nhìn ra được gì?" Cảnh Dung hỏi.
Tâm tư Kỷ Vân Thư trầm xuống, lông mày rũ xuống, tinh tế quan sát
một hồi, đã có đáp án.